Singapore là quốc gia đặc biệt với 90% cư dân Singapore sở hữu nhà, trong đó phần lớn họ sống trong các nhà ở xã hội cao tầng, được quy hoạch tỉ mỉ.
Chàng thanh niên Singapore tên Eugene vui mừng chào đón phóng viên của The Economist tới thăm căn hộ 3 phòng ngủ mới, nơi anh và cô vợ trẻ bắt đầu cuộc sống riêng. Căn hộ của Eugene nằm trong một trong những khối nhà cao tầng được xây dựng khắp Singapore do Cục Phát triển Nhà ở Singapore HDB xây dựng.
Ai cũng có thể sở hữu nhà
HDB được thành lập vào năm 1960, ban đầu nhằm xây nhà cho thuê đáp ứng nhu cầu của người nghèo tại Singapore. Thế nhưng, chỉ sau 4 năm, nó đã chuyển đổi mục tiêu để trở thành đơn vị phát triển bất động sản lớn nhất Singapore, cung cấp nhà ở cho 80% dân số của quốc đảo này.
Tại Singapore, tỷ lệ sở hữu nhà ở gần cao nhất thế giới, chiếm tới 90%. Sở hữu căn hộ của riêng mình không phải là giấc mơ xa vời với những người trẻ tại quốc đảo sư tử.
Ngày nay, có khoảng 1 triệu căn hộ HDB, phần lớn tập trung ở 23 thị trấn mới mở rộng theo hình bán nguyệt quanh lõi ven biển của thành phố.
Mỗi năm chính phủ bán một lô mới chưa được xây dựng, chủ yếu là cho người mua lần đầu. Ngoài ra, người Singapore có thể chọn mua căn hộ hiện có trực tiếp từ chủ sở hữu.
Các căn hộ 3 phòng ngủ mới được chào bán trong năm nay ở Punggol, một vùng ngoại ô xa xôi, nơi có nhiều phát triển gần đây của HDB, chi phí trung bình trên 300.000 đôla Singapore (217.000 USD). Với một căn hộ như vậy, người mua nhà được tiết kiệm tới 75.000 USD so với giá thị trường.
Nếu giao dịch trên thị trường thứ cấp, căn hộ đó sẽ tăng giá thêm khoảng 25%. Trong khi đó, cùng diện tích và khu vực, giá các căn hộ được xây dựng bởi các nhà phát triển tư nhân thường gấp 3-4 lần. Các khu vực do doanh nghiệp tư nhân phát triển chủ yếu phục vụ cho nhóm siêu giàu và người nước ngoài tại Singapore.
Thành phố xanh
Với diện tích vỏn vẹn chỉ 721,5 km2, bằng 1/3 TP.HCM, Singapore buộc phải phát triển theo chiều cao bằng các tòa nhà chọc trời. Với những thành công trong việc quy hoạch đô thị, đảo quốc sư tử được xem như một hình mẫu cho các thành phố hạn chế về tài nguyên nói chung và đất đai nói riêng trên toàn cầu học tập. The Guardian thậm chí còn cho rằng Singapore là đô thị được quy hoạch tỉ mỉ nhất thế giới.
Edward Glaeser, giáo sư kinh tế đô thị của Đại học Harvard, nhiều lần bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình với mô hình đô thị Singapore và khẳng định “Singapore đã gần đạt tới mô hình quy hoạch lý tưởng trong việc sử dụng đất của thế kỉ 21”.
Chính phủ Singapore đặc biệt chú trọng đến việc phủ xanh đô thị với mục đích thẩm mỹ và cải thiện môi trường.
Năm 1967, Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu giới thiệu khái niệm “thành phố xanh” với mục tiêu đưa ra Singapore trở thành một thành phố với mật độ cây xanh dày đặc nhằm nâng cao môi trường sống cho người dân và thu hút khách du lịch cũng như nhà đầu tư nước ngoài. Trải qua 5 thập kỷ, tầm nhìn của Lý Quang Diệu vẫn đang được các nhà quy hoạch của Singapore tiếp tục thực hiện.
Trong khoảng thời gian đầu, “thành phố xanh” chỉ là một chương trình trồng cây đơn thuần. Đến năm 1975, Cục Phát triển Nhà ở (HDB) của Singapore và các công ty xây dựng tư nhân được yêu cầu phải dành không gian cho cây xanh trong các dự án bất động sản cũng như hạ tầng.
Những năm giữa thập niên 70, chính phủ Singapore cũng bắt đầu chuyển trọng tâm của chương trình “thành phố xanh” sang xây dựng những công viên mới với mục tiêu tạo ra “lá phổi xanh” và không gian giải trí cho các khu dân cư.
Theo số liệu của Hội đồng Công viên Quốc gia Singapore, số lượng công viên tại đất nước này đã tăng từ 13 vào năm 1975 lên 330 năm 2014. Cũng trong khoảng thời gian này, diện tích không gian xanh tăng từ 879 ha lên 9.707 ha, tương đương khoảng 13,5% tổng diện tích của toàn bộ đảo quốc sư tử.
Các tòa nhà cao tầng và thấp tầng của Singapore được xây dựng xen kẽ nhau. Ảnh: Population Sg.
|