Với một đất nước có quá nhiều di sản thế giới như Ấn Độ thì không thể nào có đủ thời gian để chiêm nghiệm và cảm nhận hết chỉ trong một hành trình. Nhưng có một nơi mà nếu không đi thì xem như chưa đến Ấn Độ.
Taj Mahal được coi là biểu tượng của miền đất huyền thoại và của tình yêu vĩnh cửu. Soi bóng bên dòng Yamuna hiền hòa, quần thể lăng mộ bằng cẩm thạch trắng này được vua Shah Jahan, triều đại Mughal xây dựng (1631-1648) để tưởng nhớ hoàng hậu Mumtaz Mahal.
Lối đi qua cổng chính, được thiết kế 3 tầng bằng đá sa thạch mái vòm hình bát giác, dẫn vào khu vườn cảnh mang phong cách Mughal cổ điển. Xen giữa là những thảm hoa là hồ nườc cẩm thạch với đài phun nước được đặt theo một trục đồng tâm, tạo thành một bố cục đối xứng hài hòa. Tận cùng của màu nước xanh ngọc mát rượi đó là hình ảnh Taj Mahal lung linh phản chiếu.
Sừng sững trên nền móng được lát bằng sa thạch, đan xen giữa hai màu sáng tối với những họa tiết vuông vức, cân đối, ngồi đền Taj Mahal bằng cẩm thạch trắng Makrana, là một trong những kiến trúc tiêu biểu của thời kỳ Mughal; kết hợp giữa phong cách Ba Tư, Ấn Độ và kiến trúc Hồi Giáo. Trong đó, mái vòm cao 44m được cho là tác phẩm để đời của kiến trúc sư Ismail Afandi.
Sử dụng chất liệu sa thạch và cẩm thạch không chỉ là lựa chọn tối ưu về chất liệu, mà còn mang tính biểu trưng cho giai cấp thống trị thời kỳ Mughal; cẩm thạch trắng thường dùng để xây dựng cho các giáo sĩ Bà La Môn, trong khi sa thạch lại được sử dụng cho tướng lĩnh, những tầng lớp đứng đầu trong chính thể thời đó.
Từ pháo đài Agra nhìn qua, màu trắng tinh khiết của Taj Mahal như một tấm gương, luôn phản chiếu những thời khắc đẹp nhất của mỗi ngày, từ ánh vàng rực rỡ lúc bình minh cho đến sắc tím của hoàng hôn và lung linh ánh bạc vào những đêm trăng tròn, được triết gia Rabindranath Tagore so sánh như “giọt lệ trên đôi má thời gian”.
DiaOcOnline.vn - Theo iHay